Anh sinh viên quen màu trắng áo của cánh cò, quen màu xanh da trời tháng nắng
“Anh sinh viên quen màu trắng áo của cánh cò, quen màu xanh da trời tháng nắng... Mình trút bỏ không thương tiếc, và trìu mến khoác lên mình màu xanh ấy. Màu xanh của núi đồi và thảo nguyên, của ước mơ và hi vọng. Màu xanh bất diệt của sự sống”: Bạn nghĩ gì về lựa chọn của người trần thuật xưng “tôi” trong văn bản?
Anh sinh viên quen màu trắng áo của cánh cò, quen màu xanh da trời tháng nắng
Câu 7 trang 21 SBT Ngữ Văn lớp 10 Tập 2: “Anh sinh viên quen màu trắng áo của cánh cò, quen màu xanh da trời tháng nắng... Mình trút bỏ không thương tiếc, và trìu mến khoác lên mình màu xanh ấy. Màu xanh của núi đồi và thảo nguyên, của ước mơ và hi vọng. Màu xanh bất diệt của sự sống”: Bạn nghĩ gì về lựa chọn của người trần thuật xưng “tôi” trong văn bản?
Trả lời:
Lựa chọn xưng “mình” hoàn toàn hợp lí và đem đến những cảm nhận chân thực cho người đọc đồng thời tỏ rõ khát khao cùng tấm lòng mà nhân vật “tôi” đang muốn thể hiện. Xưng “mình” khiến câu văn gần gũi và thân quen.