Cảm xúc về một con vật nuôi năm 2023
Cảm xúc về một con vật nuôi năm 2023
Bài văn Cảm xúc về một con vật nuôi gồm dàn ý chi tiết, bài văn phân tích mẫu được tuyển chọn từ các bài văn phân tích đạt điểm cao của học sinh trên cả nước giúp bạn đạt điểm cao trong bài kiểm tra, bài thi môn Ngữ văn 7.
Đề bài: Cảm xúc về một con vật nuôi
Bài văn mẫu
Người và động vật thuộc về hai thế giới khác nhau nhưng tôi tin giữa hai thế giới ấy luôn có một mối giao cảm đặc biệt. Chẳng thế mà có những câu chuyện về chú chó tuyệt đối trung thành với chủ, thậm chí vì chủ mà hi sinh cả tính mạng của mình, những chú mèo biết làm nũng, luôn muốn gần gũi với con người. Tôi cũng rất yêu động vật, tôi đã từng dành tình cảm thật nhiều cho một chú chó. Đến giờ đây khi chú không còn bên cạnh tôi nữa nhưng tình cảm tôi dành cho nó vẫn luôn vẹn nguyên.
Chú chó của tôi tên là Xuka, cái tên giống một nhân vật hoạt hình mà tôi yêu thích từ nhỏ. Xuka là món quà đặc biệt mà ông nội tặng cho tôi trong dịp sinh nhật. Khoảnh khắc ông trao tay tôi chú chó hạnh phúc vô cùng. Tôi như nhận được của quý nên nâng niu trân trọng nó vô cùng. Xuka khi đó là một chú chó nhỏ với bộ lông màu đen mượt. Hai tai to như hai chén nước lúc nào cũng vểnh lên để nghe ngóng mọi thứ xung quanh. Đôi mắt nó tròn đen như hai hạt nhãn trông rất sáng. Từ khi có Xuka tôi có thêm một người bạn mới, hằng ngày đến bữa ăn tôi lại dành ra một phần thức ăn phần cho nó. Những ngày đầu ở với tôi, Xuka tỏ ra lạ lẫm, ngượng ngùng, nó cứ nằm mãi trong gầm giường mà không chịu ra ngoài. Tôi để ý mỗi khi mang cơm đến, nó phải chờ tôi đi khuất mới dám ra để ăn. Cứ rảnh rỗi, tôi lại đến bên Xuka, vuốt ve bộ lông mượt mà của nó, thủ thỉ nói chuyện với nó như một người chị đang cưng nựng đứa em của mình. Ngày tháng trôi qua như thế, tôi và Xuka càng ngày càng quấn quýt bên nhau. Chỉ nghe thấy tiếng bước chân của tôi, Xuka đã chạy ra cổng cuống cuồng mừng rỡ, hai chân trước nó nhảy cao lên, cái đuôi ngoáy tít tỏ rõ niềm vui. Tôi hay tắm rửa cho Xuka, là một chú chó ưa sạch sẽ vì thế mỗi lần được vệ sinh, nó thích thú vô cùng. Nhìn chú chó nhỏ của mình nằm cuộn tròn trong thau nước ngập trắng bọt xà bông mới ngộ nghĩnh, đáng yêu làm sao.
Xuka của tôi là một chú chó rất khôn ngoan và biết điều. Tôi nhớ có một lần, Xuka chót ăn vụng bát thịt mà tôi hớ hênh không đạy lại. Tôi tức giận buông lời mắng mỏ, mặt nó tiu nghỉu, mắt nhìn cụp xuống tỏ vẻ sợ hãi, hối hận. Từ đó về sau, thức ăn dù có để trước mặt nhưng tôi chưa gọi và đưa cho nó đều tuyệt nhiên không đụng vào. Xuka còn rất nhanh nhạy, đêm đêm chú không quản mệt mỏi thức trắng để trông nhà, có người lạ đến chú kêu lên inh tai cho đến khi chủ nhà cất tiếng mới chịu dừng lại. Dù đang ở bất cứ đâu chỉ cần nghe tiếng tôi gọi, Xuka lập tức quay về, vểnh tai lên như sẵn sàng đón chờ đợi mệnh lệnh. Xuka của tôi hiền lắm, chưa bao giờ tôi thấy nó gây lộn với bạn bè xung quanh. Dù thân hình chú nhỏ bé nhưng chú chơi đùa rất hòa đồng với các bạn của mình trong xóm. Lắm khi tôi thấy Xuka dẫn một đám bạn về nhà chơi, tôi thấy chúng có những trò đùa thật lạ lùng mà có lẽ chỉ có thế giới của chúng mới hiểu được. Tôi thầm nghĩ, thế giới của những con vật như Xuka có lẽ cũng giống như loài người, chúng cũng có bạn bè, cũng có những cuộc vui, những trò đùa con trẻ hồn nhiên. Như một thói quen, sự có mặt của Xuka trong cuộc sống của tôi trở thành một phần quan trọng, nếu một ngày không được nhìn thấy Xuka tôi lại cảm thấy nhớ nhung và trống vắng vô cùng.
Thế nhưng điều mà tôi không bao giờ muốn và cũng chưa bao giờ nghĩ tới đã đến – đó là ngày tôi mất đi Xuka. Còn nhớ có lần, Xuka bị ốm nặng, tôi đã buồn và lo lắng vô cùng. Nhìn chú chó cưng của mình ủ rũ trong góc nhà, thấy tôi về vẫn cố gắng gượng dậy vẫy đuôi nhưng có sức để chạy đến bên chủ mà tôi thấy thương nó làm sao. Tôi đem thức ăn hằng ngày mà Xuka yêu thích đến nó chỉ ngửi ngửi mà không ăn miếng nào. Mẹ tôi mời bác sĩ đến khám cho Xuka, nhìn từng mũi tiêm xuyên vào cơ thể gầy gò của nó mà tôi xót xa vô cùng. Xuka ngày càng yếu đi mà tôi thì không biết làm cách nào để nó khỏe lại. Cảm giác bất lực dằn vặt trong suy nghĩ của tôi. Tôi chỉ ước sẽ xuất hiện một phép màu cho Xuka trở lại như xưa. Thế nhưng, bà tiên đã không tới, kì tích cũng không đến với chú chó nhỏ. Sáng hôm ấy, buổi sáng đầy sương mù lại lất phất những hạt mưa, tôi tỉnh dậy đã thấy Xuka nằm bất động ngoài sân. Tôi òa khóc, tiếng khóc xót xa đến xé lòng cho một người bạn, người em, thậm chí là một người thân củ mình. Sự ra đi của Xuka kiến tôi đau đớn một thời gian dài, không thể ngờ tháng ngày mà chúng tôi bên nhau lại ngắn ngủi đến thế. Tôi sẽ trân trọng và nhớ mãi những giây phút, những kỉ niệm đã có cùng Xuka.
Từ ngày Xuka ra đi, tôi không nuôi thêm bất cứ một chú chó nào khác. Tôi muốn dành trọn tình cảm của mình cho người bạn tri kỉ ấy. Giờ đây, mỗi khi nhớ về nó, lòng tôi vẫn ghi lại vẹn nguyên hình ảnh của một chú chó nhỏ đen mượt rất khôn ngoan và tình cảm. Tôi sẽ không bao giờ quên Xuka, tình yêu mà tôi dành cho chú sẽ mãi đong đầy cùng năm tháng.