Top 30 Tình yêu thiên nhiên, trân trọng sự sống qua 2 nhân vật người cha và tôi
Haylamdo biên soạn tổng hợp trên 30 bài văn trình bày ý kiến về một vấn đề đời sống (được gợi ra từ một nhân vật văn học): Tình yêu thiên nhiên, trân trọng sự sống qua 2 nhân vật người cha và "tôi" (Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ) hay nhất với dàn ý chi tiết giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.
Top 30 Tình yêu thiên nhiên, trân trọng sự sống qua 2 nhân vật người cha và tôi (hay nhất)
Tình yêu thiên nhiên, trân trọng sự sống qua 2 nhân vật người cha và tôi - mẫu 1
Cuộc sống của chúng ta được tạo nên từ rất nhiều những điều vụn vặt, nhỏ bé. Bài học đó đã được tôi rút ra từ nhân vật hai bố con sau khi đọc xong văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần. Từ đó gợi ra cho tôi nhiều suy nghĩ về những điều nhỏ bé trong cuộc sống.
Trong văn bản, người bố đã giảng dạy cho người con biết ý nghĩa của những món quà thực sự. Đó không phải là những thứ đồ vật chất lớn lao, đắt tiền, sang trọng, mà đó chính là tình cảm, tấm lòng của người tặng đã gửi gắm vào đó. Cho nên dù món quà có lớn hay nhỏ thì đều đẹp và đáng trân trọng. Cách chúng ta đón nhận mòn quà đó của người tặng cũng thể hiện nét đẹp của chính mình.
Thật vậy, chúng ta thường ước mơ những điều lớn lao và mong muốn làm những điều vĩ đại trong cuộc đời. Nhưng để đạt được những điều lớn lao đó thì đều xuất phát từ những điều bình dị trong cuộc sống. Cho dù nó có thể là thành công hay thất bại, vui sướng hay đau khổ, thì chúng đều là những mảnh ghép trong bức tranh xếp hình tạo nên những điều vĩ đại.
Cuộc sống của con người bao gồm nhiều mối quan hệ trong xã hội. Và nhân cách của mỗi chúng ta sẽ quyết định đến những giá trị đích thực trong cuộc sống. Để có được cuộc sống hạnh phúc thì chúng ta không thể bỏ qua sự quan tâm, chia sẻ, đồng cảm, giúp đỡ và yêu thương lẫn nhau. Có được thành công trên đường đời không thể thiếu sự kiên trì, nỗ lực và những cố gắng nơi bản thân. Vì thế, hạnh phúc đơn giản lắm, chỉ cần góp nhặt những niềm vui nhỏ trong cuộc sống. Bình an, hạnh phúc đều ở xa côi, chúng luôn hiện ngay bên cạnh ta, từ những điều rất đỗi bình thường trong cuộc sống thường ngày.
Tuy nhiên, trong cuộc sống ngày nay, khi con người cứ sống vội vã, chẳng mấy ai sống chậm lại để cảm nhân từng giây phút trôi qua là điều đáng trân quý. Con người đang mất dần cảm nhận từng phút trôi qua là quà tặng, mỗi niềm vui nhỏ góp nhặt trong đời là món quà của cuộc sống. Người ta cứ sống vội vã và bị cuốn theo những đam mê, mục đích riêng mình. Ví dụ như con người đang quên mất rằng một bữa cơm tốt chung với nhau là điều đáng quý hơn hết. Một gia đình yêu thương sẽ là nơi nghỉ ngơi lúc khó khăn trên đường đời, những người bạn thân là chỗ để tâm sự lúc buồn sâu, tạo nên những thành tựu đáng ghi nhận. Nhưng nếu vì nó mà bỏ quên gia đình, bạn bè thì thật không nên, nó có thể sẽ phá hỏng hết môi quan hệ.
Chúng ta nhiều khi lầm tưởng rằng giá trị cuộc sống tạo nên bởi những điều thật lớn lao, nhưng điều đó vô tình khiến ta quên đi những điều nhỏ nhặt đời thường. Khi hiểu được giá trị của những điều nhỏ nhặt làm nên việc lớn lao, ta sẽ thấy hạnh phúc không bao giờ ở xa ta, chỉ cần nâng niu, trân trọng những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống và góp nhặt những niềm vui đơn sơ trong dòng đời.
Tình yêu thiên nhiên, trân trọng sự sống qua 2 nhân vật người cha và tôi - mẫu 2
Thiên nhiên luôn là người bạn đồng hành kì diệu và xinh đẹp của con người. Sau khi đọc xong văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của Nguyễn Ngọc Thuần, tình yêu thiên nhiên của nhân vật “tôi” và người bố đã khiến cho em cảm động.
Văn bản đã đưa ra một cách cảm nhận về thiên nhiên vô cùng phong phú, đó là cảm nhận qua các giác quan. Người bố trong truyện đã cùng con của mình chơi những trò chơi. Đầu tiên là trò chơi về xúc giác ở trong một vườn hoa, người bố đã đưa ra những câu đố cho con giải đoán. Ban đầu, cậu bé luôn nói sai, rồi dần dần cậu bé đã đoán được hết cả vườn hoa, thậm chí có thể vừa nhắm mắt vừa đi mà không chạm vào vật gì. Trò chơi thứ hai là về thính giác, trước hết là giúp cậu bé xác định vị trí rồi đến khoảng cách. Hầu như lần đầu tiên cậu bé đều đoán sai, nhưng lần thứ hai lại đều đoán đúng. Cho tới cuối cùng cậu bé cùng làm được, bây giờ cậu chỉ cần nghe tiếng bước chân cũng biết bố cách xa bao nhiêu.
Có thể thấy, cậu bé đã giải đố rất thành công, câu đố chỉ được lặp đi lặp lại, cho tới khi cậu nhận diện được tất cả mùi hương của các loài hoa. Thậm chí cậu còn cảm nhận được hoa hồng nở kể cả khi không nhìn thấy. Cậu còn biết hoa gì từng mùa, hoa gì nở sớm, hoa gì nở muộn và còn biết phân biệt một lúc những hoa đang nở. Điều đó khiến cho mọi người hết sức kinh ngạc và cậu được công nhận sự cố gắng của mình nhờ “có cái mũi tuyệt nhất thế giới”. Với sự nỗ lực của bản thân và lời động viên của bố, người con đã có thể cảm nhận mọi thứ bằng mọi giác quan. Để làm được điều đó, người con phải có tình yêu và thấu hiểu thiên nhiên xung quanh. Thượng đế đã ban tặng cho cậu khu vườn xinh đẹp làm món quà như là một sự đền đáp xứng đáng tình yêu và sự cố gắng của chính cậu.
Hình ảnh ở cuối văn bản “Những bông hoa chính là người đua đường” đã cho ta hiểu hơn về “thế giới” chính là những điều thân thuộc và gần gũi với chính mình. Giống như nhân vật tôi đã làm, ta rút ra được rằng khi ta nhắm mắt lại và cảm nhận bằng mọi giác quan, ta sẽ thấy được con đường đi của riêng bản thân mình.
Thông qua tình yêu thiên nhiên của hai bố con trong văn bản, chúng ta cũng thấy được tác giả đã thể hiện thái độ trân trọng, ngợi ca và yêu thương thế giới thiên nhiên – thế giới của muôn loài.