Giải VTH Ngữ văn 7 Gò me - Kết nối tri thức
Haylamdo biên soạn và sưu tầm lời Giải VTH Ngữ văn 7 Gò me trong Bài 4: Giai điệu đất nước sách Kết nối tri thức. Với lời giải ngắn gọn nhưng đủ ý hy vọng sẽ giúp các học sinh dễ dàng nắm được cách làm bài tập VTH Ngữ văn 7.
- Bài tập 1 trang 50 VTH Ngữ văn lớp 7 Tập 1
- Bài tập 2 trang 51 VTH Ngữ văn lớp 7 Tập 1
- Bài tập 3 trang 51 VTH Ngữ văn lớp 7 Tập 1
- Bài tập 4 trang 51 VTH Ngữ văn lớp 7 Tập 1
- Bài tập 5 trang 51 VTH Ngữ văn lớp 7 Tập 1
- Bài tập 6 trang 51 VTH Ngữ văn lớp 7 Tập 1
- Bài tập 7 trang 52 VTH Ngữ văn lớp 7 Tập 1
Giải VTH Ngữ văn lớp 7 Gò me - Kết nối tri thức
Trả lời:
Qua nỗi nhớ của nhà thơ cảnh sắc Gò Me hiện lên rất chân thực, gần gũi:
- Quê hương trông ra biển
- Có đồn hải đăng tắt, loé đêm đêm
- Có con đê cát đỏ
- Có tiếng leng keng nhạc ngựa
- Có ruộng vây quanh với những bông lúa chín.
- Ao làng có nước trong vắt như mắt người yêu.
Cảm nhận của em về con người nơi đây qua những chi tiết đó:
Trả lời:
- Hình ảnh người dân Gò Me được tác giả khắc hoạ qua những chi tiết:
+ Những chị, những em má núng đồng tiền
+ Tay tròn, nghiêng nón làm duyên.
+ Véo von điệu hát cổ truyền: “ – Hò … ơ … Trai Biên Hoà luỵ gái Gò Me/ Không vì sắc lịch, mà chỉ vì mê giọng hò …”
+ Thưở ấu thơ, cắt cỏ, chăn bò, nằm dưới hàng me nghe thổi sáo.
- Những chi tiết đó cho em cảm thấy con người nơi đây rất đẹp, đặc biệt là con gái Gò Me, ngoài ra họ còn vô cùng hiền hậu, chân phương, lạc quan, yêu đời.
Trả lời:
Việc nhà thơ hai lần dẫn lại câu đò gợi cho em suy nghĩ về nỗi nhớ quê hương và con người của nhà thơ.
Lí do mà em thích hình ảnh đó:
Trả lời:
Em thích hình ảnh người con gái Gò Me má núng đồng tiền, ngồi giã me bên trã để nấu canh chua. Đây là một hình ảnh đại diện cho con gái Gò Me và con người nơi đây: đẹp mà giản dị, chân phương.
Trả lời:
Tình cảm của tác giả đối với quê hương, đất nước được thể hiện thông qua việc tác giả nhớ lại cảnh sắc và con người nơi đây. Các hình ảnh được hiện lên rất chân thực và sâu sắc. Bằng việc sử dụng biện pháp điệp ngữ, lặp lại câu hò ở cuối bài thơ, tác giả như muốn khẳng định về vẻ đẹp con người nơi đây.
Trả lời:
Một số tác phẩm mà em đã đọc, đã đọc cũng có cách đặt nhan đề tương tự là: Cô Tô (Nguyễn Tuân), Cù Lam Chàm (Nguyễn Mạnh Tuấn), …
Trả lời:
Đoạn thơ trên đã quay về quá khứ để thuật lại tuổi thơ đầy dữ dội và dịu êm của tác giả. Mở đầu đoạn thơ là từ cảm thán “Ôi”, nó như nói lên cảm xúc nhớ thương và đầy xúc động. Nhớ về tuổi thơ ấy là nhớ về biết bao kỉ niệm: cắt cỏ, chăn bò, nằm dưới hàng me nghe tre thổi sáo. Trong không gian xanh mát của đồng quê, tiếng lòng của nhà thơ như hoà vào làm một với những cánh bướm, cánh chim chao lượn trên bầu trời. Hai câu thơ cuối đã được tác giả so sánh rất thú vị, nằm dưới hàng me xanh, tác giả ngắm nhìn những quả me non “cong vắt lưỡi liềm”, là “như dải lụa mềm lửng lơ”. Bằng việc sử dụng từ ngữ rất chân thực, giản dị kết hợp bới biện pháp tu từ liệt kê, so sánh, người đọc chắc hẳn cũng đã cảm nhận được nỗi nhớ quê hương tha thiết thông qua việc kể lại tuổi thơ của tác giả.