Nói với người thân về những trải nghiệm thú vị (3 mẫu)
Haylamdo biên soạn và sưu tầm tổng hợp trên 20 đoạn văn Nói với người thân về những trải nghiệm thú vị mà các bạn ở lớp đã chia sẻ hay nhất với dàn ý chi tiết giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.
Top 20 Nói với người thân về những trải nghiệm thú vị (hay nhất)
Nói với người thân về những trải nghiệm thú vị - mẫu 1
Có rất nhiều trải nghiệm thú vị mà các bạn ở lớp đã chia sẻ. Ví dụ, một bạn có thể kể về chuyến đi cắm trại cuối tuần với gia đình, nơi họ đã học cách xây lửa và nấu ăn ngoài trời. Một bạn khác có thể chia sẻ về buổi tham quan bảo tàng nghệ thuật, nơi họ đã được ngắm nhìn những tác phẩm nghệ thuật độc đáo và học hỏi về lịch sử và văn hóa. Còn một bạn khác có thể kể về việc tham gia vào một hoạt động tình nguyện, nơi họ đã giúp đỡ cộng đồng và trải nghiệm niềm vui từ việc làm việc với những người khác. Những câu chuyện như vậy sẽ mang lại niềm vui và kết nối với người thân của bạn.
Nói với người thân về những trải nghiệm thú vị - mẫu 2
Cuối năm học vừa qua, gia đình em đã tổ chức một chuyến đi ý nghĩa tại ngã ba Đồng Lộc để tri ân và tưởng nhớ mười cô thanh niên xung phong đã dũng cảm hi sinh ở đây. Chuyến đi đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc khó quên.
Đúng 7 giờ sáng, nhà em đã mặc quần áo chỉnh tề để chuẩn bị cho chuyến đi.Thời tiết hôm ấy thật đẹp, bầu trời trong xanh vời vợi, những tia nắng óng ánh như những sợi tóc của nàng công chúa Tóc Mây. Đúng 7 giờ 30 phút, gia đình em đã xuất phát từ Cầu Giấy đi lên đường cao tốc trên cao, đi qua những tỉnh như: Ninh Bình, Thanh Hoá, Nghệ An và bám theo đường mòn Hồ Chí Minh.
Trên xe, mẹ em đã kể rất nhiều về các chiến sĩ đã dũng cảm để có được cuộc sống độc lập, tự do như ngày hôm nay. Ngã ba Đồng Lộc được coi là một di tích lịch sử gắn liền với việc mười nữ thanh niên xung phong thuộc Quân đội nhân dân Việt Nam đã hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mỹ. Nhà em ai cũng háo hức để được tìm hiểu về lịch sử nước ta.
Gia đình em đến ngã ba Đồng Lộc vào lúc 12 giờ trưa. Đầu tiên em được cô hướng dẫn viên giới thiệu về cổng vào khu di tích gồm cửa chính và hai cửa phụ, các cột trụ được khắc họa là những chùm bom, khói lửa xuyên qua các cung đường tạo thành đường cong mái vòm. Tiếp theo, em được tham quan tượng đài Chiến Thắng.
Đây là biểu tượng của sức mạnh, ý chí chiến thắng, tinh thần vươn lên đạp đổ mọi gian nan nguy hiểm. Cô hướng dẫn viên du lịch đã cùng gia đình em dâng hoa, thắp hương để tri ân các anh hùng chiến sĩ tại nhà bia tưởng niệm liệt sĩ thanh niên xung phong Toàn quốc.
Để lại nhiều xúc động nhất trong em là khi viếng khu mộ 10 nữ anh hùng liệt sĩ thanh niên xung phong đã dựng lên tượng đài chiến thắng vĩ đại cho cả dân tộc Việt Nam. Sau đó, em còn được đi tham quan cột biểu tượng ngành giao thông vận tải, tháp chùa ngã ba Đồng Lộc, đền thờ ngã ba Đồng Lộc, tượng 10 cô gái ngã ba Đồng Lộc.
Khi ánh hoàng hôn vừa buông xuống thì cũng là lúc cả nhà em đã kết thúc buổi tham quan và tri ân các anh hùng chiến sĩ. Trên xe ra về ai cũng bồi hồi xúc động và mong được trở lại đây.
Em cảm thấy rất may mắn vì được bố mẹ cho đi tham quan và tri ân các anh hùng. Đây là một kỷ niệm đẹp mà em nhớ mãi không quên. Em mong rằng sẽ nhiều bạn nhỏ như em được bố mẹ cho đến nơi đây để thế hệ trẻ chúng em có nhiều động lực phấn đấu.
Nói với người thân về những trải nghiệm thú vị - mẫu 3
Lúc còn nhỏ, tôi là một đứa trẻ năng động và tinh nghịch, luôn khiến cho bố mẹ phải lo lắng không biết bao nhiêu lần. Tuy đã trải qua hàng chục năm, nhưng một trải nghiệm khó quên từ thời thơ ấu vẫn hiện về trong tâm trí tôi - cuộc lạc hậu trong một siêu thị lúc ấy.
Là một học sinh lớp một, tôi thường xuyên có các buổi học thêm vào các buổi chiều cuối tuần. Một ngày thứ bảy, sau khi kết thúc buổi học, bố đã đến đón tôi từ rất sớm. Trên đường về, bố cho biết rằng sẽ ghé qua siêu thị để mua một số món đồ cho mẹ. Tin đó khiến tôi hồi hộp và háo hức vô cùng, vì siêu thị luôn có rất nhiều loại đồ ăn vặt hấp dẫn. Tôi đã bắt đầu thuyết phục bố mua cho tôi vài món ngon.
Khi chúng tôi đến siêu thị, bố đã gửi xe ở bên ngoài và đưa tôi vào bên trong. Siêu thị lúc đó khá đông người mua sắm. Bố phải đẩy xe để đựng đồ, vì vậy không thể nắm tay tôi. Bố nhắc nhở tôi phải luôn để ý và đi theo gần. Tôi gật đầu đồng ý và hứa sẽ không rời xa bố.
Khi đến quầy bánh kẹo, tôi đã nói với bố về mong muốn của mình, mong bố mua cho tôi những loại bánh và kẹo mà tôi yêu thích. Bố tỏ ra rất vui vẻ và đồng ý, sau đó bố đặt chúng vào xe.
Sau đó, chúng tôi tiến qua quầy đồ chơi. Có rất nhiều bạn nhỏ khác đang đòi bố mẹ mua cho họ các món đồ chơi yêu thích. Tuy nhiên, tôi bất ngờ bởi một chiếc búp bê rất đẹp. Tôi mải mê nhìn nó và quên mất việc phải luôn đi cùng bố. Và rồi, tôi đã bị lạc mất.
Lúc ấy, tôi bắt đầu cảm thấy sợ hãi. Xung quanh đông người, và tôi đứng một mình, không biết đường về. Tôi đã bắt đầu chạy đi tìm bố. Tuy nhiên, mọi cố gắng của tôi trở nên vô ích và tôi không thể tìm thấy bố. Tôi bắt đầu rơi vào trạng thái hoảng loạn và bật khóc lớn. Một cô nhân viên thấu hiểu đi ngang qua và thấy tôi đang khóc, cô đã lại gần và hỏi tôi về tình hình. Tôi kể lại cho cô về tình cảnh của mình, và cô đã đề xuất đưa tôi đến gặp chú bảo vệ.
Sau đó, chú bảo vệ sử dụng loa để thông báo cho bố biết về tình huống của tôi. Khoảng mười phút sau, bố đã xuất hiện để đón tôi. Tôi chạy về phía bố và ôm chầm lấy ông, bật khóc. Bố chỉ cười nhẹ và nói: "Không sao đâu, con ạ, bố đây rồi!". Sau đó, bố quay sang và cảm ơn chú bảo vệ và cô nhân viên vì đã giúp đỡ tôi.
Trải nghiệm đó đã để lại một bài học quý báu trong cuộc sống của tôi. Nó đã giúp tôi hiểu rõ hơn về tình yêu thương và sự quan tâm của gia đình.