X

500 bài văn mẫu lớp 5

Tả cây phượng vĩ năm 2023


Tả cây phượng vĩ năm 2023

Bài văn mẫu Tả cây phượng vĩ lớp 5 được chọn lọc, tổng hợp từ những bài viết tập làm văn của học sinh lớp 5 trên cả nước. Hi vọng với bài văn mẫu này, các em sẽ biết cách triển khai ý, tích lũy thêm vốn từ để viết bài văn Tả cây phượng vĩ hay.

Tả cây phượng vĩ năm 2023 - Văn mẫu lớp 5

Đề bài: Tả cây phượng vĩ.

Dàn ý Tả cây phượng vĩ

1. Mở bài: Giới thiệu về cây phượng.

  • Sân trường em trồng rất nhiều loài cây cho bóng mát trong đó có cây phượng vĩ già.
  • Không biết cây phượng vĩ trường em đã có từ bao giờ nhưng từ khi em học đã thấy nó.
  • Ở giữa sân trường, cây phượng nằm sừng sững, uy nghi tỏa bóng mát và là nơi vui đùa của chúng em trong giờ ra chơi.

2. Thân bài: Tả cây phượng

  • Cây phượng cao hơn tòa nhà 2 tầng, cành lá sum suê, tán lá rộng bao phủ cả khoảng sân.
  • Gốc cây có màu đen, sần sùi, bên ngoài có lớp vôi trắng, thân cây bằng vòng tay người ôm
  • Cây có rất nhiều cành tỏa ra các hướng, cành to, nhỏ vươn lên cao đón ánh nắng mặt trời.
  • Lá phượng nhỏ li ti như lá me, đối xứng với nhau.
  • Đến mùa hè hoa phượng ra hoa, hoa phượng có 4 cánh tỏa rộng và màu đỏ hoặc đỏ hơi cam.
  • Hoa phượng thường nở vào tháng 4 đến tháng 6, hoa nở đỏ rực cả góc trời, hoa phượng còn là biểu tượng của tuổi học trò.
  • Cây phượng gắn bó với nhiều thế hệ học sinh..

3. Kết bài: Nêu tình cảm của em với cây phượng.

Tả cây phượng vĩ - mẫu 1

Mùa hè trong tôi là một cô gái digan phóng khoáng, man dại. Mùa hè trong tôi là một bài ca sôi động, náo nhiệt. Tôi yêu mùa hè, vù hè đến có cây phượng vĩ nơi góc sân trường báo hiệu một điều rằng: tôi đã chuẩn bị bước sang một năm học mới nữa rồi...

Cây phượng vĩ đó có tự bao giờ, tôi cũng không biết nữa. Chỉ biết rằng khi tôi học ở mái trường này đã thấy có nó rồi. Cây phượng ở một nơi góc sân trường, đầy trầm mặc và suy tư như một người đứng tuổi đã có nhiều trải nghiệm trong cuộc đời. Nhìn từ xa, cây phượng cứ như một chiếc ô khổng lồ màu đỏ, hằng ngày che bóng mát cho học sinh chúng tôi. Thân cây cao và to lắm. Thân cây phải đến hai, ba vòng tay chúng tôi ôm mới xuể. Trên thân cây đó, nứt nẻ, báo hiệu rằng thời gian đã in rõ thân cây đến nhường nào...

Từ thân cây ấy có biết bao nhiêu cành toả ra. Rồi từ những chiếc cành ấy, có những chiếc lá phượng. Lá phượng màu xanh và nhỏ, rất giống lá me. Hồi tôi còn học lớp một, đã bao lần tôi đã nhầm lẫn cây phượng và cây me cũng bởi lá của chúng giống nhau quá. Hoa phượng có màu đỏ rực, như cái nắng gay gắt của mè hè vậy. Một chùm hoa có rất nhiều hoa phượng. Những cánh hoa mùa đỏ có xen cả những đốm trắng. Ai đó đã từng buồn khi nhìn những cánh hoa phượng rơi ở sân trường mà nhăt lấy, đem về kẹp trong trang sách. Hình như trước khi rời xa mái trường, các bạn sinh muốn cất giữ, muốn lưu lại bao kỉ niệm đẹp về ngôi trường.

Bác phượng vĩ ở đó, cô đơn khi hè về... Dường như bác đã quen với điều đó nên không lên tưởng trách cứ lũ học trò chúng tôi. Bác ở đó, trở thành chứng nhân cho bao mùa chia ly, trở thành nơi cất giữ những kỉ niệm học sinh hồn nhiên. Tà áo trắng chúng tôi tới trường, có màu đỏ rực hoa phượng đón chờ...

Cây phượng vĩ đã trở thành kỉ niệm đẹp trong tôi. Mai này, khi tôi lớn lên, khi tôi rời xa mái trường yêu dấu và bước vào cuộc đời ngổn ngang những lo toan thì tôi vẫn sẽ dừng lại, sống chậm hơn để nghĩ suy về mái trường nơi chắp cánh ước mơ cho tôi, về cây phượng lưu giữ kỉ niệm và luôn đón chờ, luôn dang rộng vòng tay chào đón chúng tôi trở về...

Tả cây phượng vĩ - mẫu 2

Ngôi trường trong em hiện lên với dãy hành lang thênh thang, những lớp học khang trang, sạch sẽ, sân trường lát gạch đỏ tươi sáng và còn là hình ảnh cây phượng vĩ già tỏa bóng.

Nó đã thân thuộc với em tới mức chỉ cần thấy thấp thoáng bóng dáng là em đã nhận ra ngày, bước chân đến trường bỗng rộn ràng hơn mỗi sáng. Bác phượng đã là người bảo vệ cho ngôi trường này cũng phải mười lăm năm. Bác có dáng đứng oai nghiêm, hiên ngang, dùng tất cả sự lớn rộng của mình để che chở cho trường. Thời gian đã làm những chiếc rễ trồi lên cả mặt đất, to, dài và loằng ngoằng như những con rắn bò ngổn ngang. Chúng hàng ngày vẫn cần mẫn hút nguồn nước và muối khoáng của đất Mẹ để bác phượng luôn khỏe mạnh. Thân cây khoác một tấm áo nâu sầm, sần sùi. Chiếc áo ấy cũng không che nổi những cục u to như cái bát trên thân thể đã chịu nhiều mưa gió bão bùng. Bác cũng có những cánh tay lực lưỡng vươn ra chống chọi với mọi khắc nghiệt. Cành lớn cành nhỏ đan cài vào nhau. Lá phượng rất đặc biệt thuộc loại lá kép, dài, chia làm hai bên đối xứng nhau nhìn như chiếc lược mau của các bà các mẹ.

Cũng vì sự nhỏ bé, mỏng manh của nó, mỗi lần chị gió ghé thăm là hàng trăm chiếc lá lại lìa cành, bay nhảy trong không trung. Bác phượng trẻ trung nhất có lẽ vào mùa hè khi những cơn mưa rào làm dịu đi nắng gắt, khi những chú ve kêu râm ran. Bởi đó là mùa phượng nở hoa, trông xa như đang đội một mâm xôi gấc khổng lồ. Từng chùm hoa phượng đỏ rực chụm lại với nhau rừng rực như hòa trong cái thiêu đốt của mặt trời. Hoa phượng đã trở thành biểu tượng của tuổi học trò. Có biết bao cánh phượng đã kẹp trong những cuốn sổ lưu bút? Mùa thu như bao cây khác, bác cũng chuyển mình từ chiếc áo rực rỡ sang màu vàng dịu dàng hơn. Mùa thu lá rụng đầy dưới gốc cây, thỉnh thoảng còn vương trên mái tóc các cô cậu học trò mỗi lần bước qua cổng trường. Mùa động, khi trở về với dáng vẻ khẳng khiu, trông bác phượng trầm ngâm hẳn như đang nung nấu dự định tốt đẹp nào đó khi nàng xuân trở lại. Cây phượng già đã đứng đó, chứng kiến bao lứa áo trắng chập chững bước những bước đầu tiên tới trường rồi cũng bước ra đi đến một vùng trời mới.

Cây phượng không chỉ đơn thuần là bóng cây che chở mà còn là chốn lưu giữ phần kí ức học trò trong trẻo, bỡ ngỡ nhất của chúng em, từ niềm vui, nỗi buồn, nụ cười và nước mắt...

Tả cây phượng vĩ - mẫu 3

Trường em trồng rất nhiều những loài cây bóng mát như cây bàng, cây hoa sữa, cây sấu,...nhưng em yêu thích nhất là cây phượng vĩ ở góc sân, nơi mà ngày ngày chúng em chơi đùa ở dưới tán lá mỗi lúc ra chơi.

Cây phượng vĩ nằm ở ngay gần cổng trường, cao hơn dãy nhà học bốn tầng. Cây đã đứng đó từ bao lâu rồi em không biết, chỉ biết là, từ khi em vào trường, cây đã to lắm rồi. Thân cây to, sần sùi màu nâu thẫm mang theo dấu ấn nắng mưa của thời gian nên trên thân có những vết nấm mốc, đôi chỗ bị tróc một ít vỏ cây. Gốc cây xù xì, nổi lên trên mặt đất những chiếc rễ to như những con trăn nhỏ. Từng chiếc rễ giống như những chiếc ghế ngồi lý tưởng để lũ học trò chúng em ngồi mỗi giờ ra chơi. Phía trên, những cành cây to, rắn chắc tỏa ra tứ phía như những cánh tay người. Bao trùm lên đó là tán lá rộng, xòe ra.

Lá cây phượng to nhưng mỏng, chia ra làm các nhánh lá nhỏ li ti, thưa thớt. Lá có màu xanh nhạt, lá già thì ngả vàng. Mỗi khi chị gió nhẹ thoảng qua, từng đợt "mưa lá" lại rủ xuống mặt đất, tạo nên những thảm lá nhỏ trên một góc sân. Lũ học trò chúng em thỉnh thoảng lại nhặt những chiếc lá cây rụng cành, tuốt ra rồi tung lên làm pháo bông hoặc đem ép vào những trang sách. Khi đến mùa hè hoa phượng nở, những chùm hoa đỏ rực nở rộ, bông nào bông đấy đua sắc đỏ rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời. Hoa phượng có năm cánh ôm lấy ở giữa là nhụy hoa. Từng bông phượng như những đốm lửa nhỏ, từng chùm hoa phượng lại giống như những bó đuốc đang cháy rực rỡ trên cành.

Người ta vẫn thường nói, hoa phượng gắn liền với tuổi học trò, với sự chia ly. Phải chăng vì hoa phượng thường nở đúng vào mùa hè, mùa của tựu trường. Cây phượng đã đứng đó, chứng kiến biết bao lứa học trò trưởng thành, bao cuộc chia ly của những em học sinh tốt nghiệp, bao nụ cười, bao giọt nước mắt. Cây phượng đã gắn bó với chúng em từ rất lâu rồi. Vào mỗi giờ ra chơi, chúng em lại rủ nhau ngồi dưới gốc phượng trò chuyện, tâm sự, từng tốp học sinh đứng đá cầu, nhảy dây dưới gốc cây. Biết bao kỉ niệm tươi đẹp đều ở dưới bóng cây này.

Cây phượng như một người bạn gắn liền với tuổi học trò của em. Màu đỏ của hoa phượng lại khiến em bồi hồi mỗi khi nhớ về. Dù bao năm trôi qua, cây vẫn cứ tươi tốt như vậy, chống chọi lại bao mưa, nắng của cuộc đời. Và sau này cho dù có học ở những ngôi trường mới, nhất định em cũng không thể quên được hình bóng những cây phượng đỏ thắm đã cùng em lớn lên và trải qua những năm tháng tại ngôi trường tiểu học này của mình.

Tả cây phượng vĩ - mẫu 4

Trước sân trường em có nhiều loại cây được trồng từ lâu năm như cây xà cừ, cây bàng, cây bằng lăng, cây phượng. Nhưng em vẫn dành tình cảm nhiều nhất cho cây phượng, có lẽ vì nó nằm ngay bên ngoài khung cửa sổ lớp em.

Cây phượng có từ bao giờ em cũng không biết nữa, chỉ biết rằng từ lúc em bước vào mái trường này đã thấy cây phượng sừng sững từ bao giờ. Cây phượng cao quá mái ngói của trường, xòe tán rộng, lòa xòa trên mái. Thân cây phượng xù xì, màu nâu thẫm, thi thoảng có nổi lên những cục to tròn như cái bướu. Một tay của em là có thể ôm được thân phượng vào lòng. Cây phương đứng bên cạnh khung cửa sổ, vẫn bình lặng từ ngày này qua ngày khác như các loại cây khác. Mỗi khi có làn gió lùa đến, những chiếc lá bé xíu rơi rụng theo, đậu lại trên mặt đất.

Mọi người vẫn bảo mùa hè là mùa của hoa phượng, mùa của màu đỏ rợp kín cả một góc trường. Màu hoa phượng còn là màu của sự chia ly, của rời xa của bao thế hệ tuổi học trò. Hoa phượng có màu đỏ, 5 cánh màu đỏ tươi, nhụy hoa màu vàng chụm lại thành một bông khoe sắc giữa tiết trời oi nực của mùa hè.

oa phượng bắt đầu nở vào tháng 5, khi sân trường dần dần thưa vắng, học trò chào tạm biệt nhau bước vào một kỳ nghỉ hè mới. Lúc ấy, hoa phượng nở, nhắc nhở học trò luôn nhớ về nhau, nhớ về mái trường. Hoa phượng đẹp nhưng buồn, buồn vì mùa hè hoa phượng nằm im lìm một mình trên gốc cây, thi thoảng lại rơi rụng trước sân trường.

Gốc cây phượng lòa xòa mặt đất, bò lổm ngổm như những con rắn khổng lồ đang bò trên mặt đất. Đám học trò bọn em vẫn nhặt những cánh hoa phượng rơi xuống mặt đất để ép vào trang vở trắng tinh đến lúc nào khô thì lấy ra. Những cánh hoa được ép mỏng tang, khô và dễ vỡ. Học trò vẫn bảo đó là loài hoa lưu giữ những kỉ niệm.

Chúng em sắp phải rời xa mái trường, sắp phải bước sang một chặng đường mới. Nhưng có lẽ hình ảnh cây phượng trên sân trường, bên cạnh cửa sổ vẫn luôn gợi nhắc nhiều kỉ niệm học trò.

Tả cây phượng vĩ - mẫu 5

Ở khu phố nhà em có một hàng cây phượng vĩ, em không biết chúng nằm ở đó từ khi nào nhưng trông chúng đã rất già rồi. Cứ mỗi mùa hè đến, lòng em lại bồi hồi, xao xuyến, ngóng chờ hoa phượng nở ở hàng cây nơi góc phố.

Trải qua bao nhiêu năm tháng đội nắng đội mưa. Đến bây giờ, cây nào cây nấy đều to, cao như những người vệ sĩ ngày đêm canh gác cho khu phố. Gốc cây sần sùi, những chiếc rễ giày sát đất nổi hẳn lên như những con rắn khổng lồ. Đây cũng chính là những chiếc ghế ngồi lý tưởng của những người khách bộ hành, mỏi chân dừng lại bên gốc cây ngồi hóng mát. Thân cây to, một vòng tay em ôm không xuể. Lớp vỏ cây xù xì, có những vết nấm mốc do tác động của thời gian. Những cành cây xòe rộng, tỏa ra tứ phía, nâng đỡ lấy tán cây rộng như chiếc ô khổng lồ.

Lá phượng nhỏ li ti, màu xanh nhạt, mọc chi chít thành những phiến lá trên những cành cây nhỏ. Mỗi khi có cơn gió nhẹ thoảng qua, từng đợt lá rụng lìa cành, vậy nên dưới gốc cây phượng, gốc nào gốc nấy đều được bao phủ bởi những tấm thảm lá nhỏ. Cứ mỗi dịp hè về, hoa phượng lại nở đỏ rực. Từng bông hoa năm cánh ôm lấy nhụy hoa nhỏ, mọc thành những chùm hoa tỏa rộng ra giống như những mâm xôi gấc ngày Tết. Ngày bé, mẹ thường hái cho em những chùm phượng đỏ để cài tóc, trang trí phòng. Màu hoa phượng từ bao giờ đã hằn sâu trong tâm trí em, khiến em mỗi khi nhớ về lại thấy bồi hồi .Cả hàng cây phượng nở hoa rực rỡ, khoe sắc dưới ánh nắng mặt trời vàng tươi trông như một hàng đuốc khổng lồ, nhuộm đỏ cả khu phố. Tiếng ve kêu râm ran trong vòm lá như tấu nên một bản nhạc hòa ca, ca ngợi mùa hè tươi đẹp.

Cây phượng vĩ đã trải qua tuổi thơ cùng tôi ngày ngày ngồi dưới gốc cây hóng mát, chơi trò chơi. Những chùm phượng vĩ đỏ rực là kí ức về những buổi tựu trường đầy cảm xúc. Cả khu phố tôi ai cũng yêu thích hàng phượng vĩ ấy, chúng như những người bạn của phố tôi vậy. Tôi nhớ bác Hoàng, hàng xóm của tôi từng bảo rằng mùa hè mà không có hoa phượng thì còn gì là thú vị nữa. Nó là bản sắc riêng của khu phố ta mà không khu phố nào có được.

Bao nhiêu năm trôi qua, hàng phượng vĩ vẫn đứng đó, như những người bạn của cả khu phố tôi. Tôi sẽ không bao giờ có thể quên được hàng phượng vĩ nở hoa đỏ rực mỗi mùa hè về, gắn liền với tuổi thơ, tuổi học trò của tôi.

Xem thêm các bài văn mẫu lớp 5 chọn lọc, hay khác: