X

Tiếng Việt lớp 5 Cánh diều

5+ Bài văn tả bác bảo vệ (hoặc cô chú lao công, cô thủ thư,…) của trường em


Bài văn tả bác bảo vệ (hoặc cô chú lao công, cô thủ thư,…) của trường em hay nhất với dàn ý chi tiết giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.

5+ Bài văn tả bác bảo vệ (hoặc cô chú lao công, cô thủ thư,…) của trường em

Đề bài: Viết bài văn tả bác bảo vệ (hoặc cô chú lao công, cô thủ thư,…) của trường em.

Bài văn tả bác bảo vệ (hoặc cô chú lao công, cô thủ thư,…) của trường em - mẫu 1

Ông nội em sau khi nghỉ hưu từng làm công việc bảo vệ ở một ngôi trường gần nhà, chính vì vậy em luôn tôn trọng các bác bảo vệ trong trường. Nhất là bác Khoa, bác là bảo vệ cao tuổi nhất luôn gợi cho em nhớ đến ông nội.

Em rất hay nói chuyện với bác Khoa, năm nay bác đã gần 50 tuổi, cũng gần bằng với tuổi của ông em, bác bắt đầu làm bảo vệ ở trường em từ năm em vào lớp 1, đến nay cũng đã được gần 5 năm. Bác Khoa có dáng người đậm, từng bước đi của bác vẫn mang tác phong của một người lính vì bác là một bộ độ về hưu. Em đã quen thuộc với hình ảnh bác vào mỗi sáng sớm mặc chiếc áo xanh, đội mũ bảo vệ, tay cầm chiếc còi và ngồi trước cổng trường chờ đón học sinh vào trường. Mỗi bạn học sinh hay thầy cô giáo đi qua đều chào bác, bác đáp lại bằng một nụ cười rất tươi, thi thoảng còn trêu đùa vài câu như "thằng bé này có cái áo đẹp nhỉ!" hoặc "nhanh lên không vào lớp bây giờ!" Bác thân thiện và gần gũi là vậy nhưng đối với những học sinh nghịch ngợm bác luôn nghiêm khắc và thẳng tay phạt lỗi. Dù trời nắng hay mưa to bác Khoa vẫn hàng ngày hai tay chắp sau lưng đi theo dõi quanh sân trường.

Đối với em bác Khoa không chỉ là một bác bảo vệ của trường học mà từ lâu em đã coi bác như một người thân của mình, yêu quý và kính trọng bác.

Bài văn tả bác bảo vệ (hoặc cô chú lao công, cô thủ thư,…) của trường em - mẫu 2

Bác Tùng, người bảo vệ trường em, là một người đàn ông cao lớn, gầy gò nhưng rất nhanh nhẹn. Bác luôn mặc chiếc áo bảo hộ màu xanh đậm, trên ngực áo có dòng chữ “Bảo vệ” màu trắng nổi bật. Bác Tùng có một khuôn mặt hiền lành, đôi mắt sáng lấp lánh như đôi ngôi sao trong đêm tối.

Mỗi sáng, bác Tùng luôn là người đầu tiên đến trường, mở cổng trường để đón các em học sinh. Dù trời mưa hay nắng gắt, bác vẫn kiên trì đứng ở cổng trường, chào đón mỗi học sinh với nụ cười thân thiện. Bác luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người, từ việc hướng dẫn các em nhỏ qua đường an toàn, đến việc giúp các thầy cô giáo đỗ xe.

Bác Tùng không chỉ là một người bảo vệ, mà còn là người bạn, người thầy cho tất cả mọi người trong trường. Bác luôn lắng nghe, chia sẻ và giúp đỡ mọi người. Với em, bác Tùng không chỉ là một người giữ gìn trật tự, mà còn là biểu tượng cho lòng dũng cảm, tận tụy và lòng yêu nghề.

Bài văn tả bác bảo vệ (hoặc cô chú lao công, cô thủ thư,…) của trường em - mẫu 3

Trường học của chúng tôi rất rộng, với hàng loạt phòng học, nhưng luôn luôn sạch sẽ và dễ chịu, và tất cả nhờ đôi bàn tay tận tâm của bác lao công.

Những dòng thơ của nhà thơ Tố Hữu về "tiếng chổi tre" đã đánh thức sự tưởng tượng của tôi. Tôi đóng mắt và thấy hình ảnh bác lao công trường tôi làm việc trên từng chi tiết, rõ nét và sống động hơn.

Bác lao công, dù đã trên 45 tuổi, vẫn là một phụ nữ mạnh mẽ và siêng năng. Mỗi lúc tôi nhìn ra, tôi luôn thấy bóng hình của bác di chuyển từ đây đến đó - có lúc ở sân trường, có lúc ở vườn cây. Bác là một người linh hoạt và nhanh nhẹn. Một ngày, khi tôi về trường muộn, tôi thấy bác đang dọn dẹp các phòng học. Từ xa, bác như một "người bảo vệ" của môi trường. Bác kín đáo, chỉ để lộ đôi mắt. Một tay cầm cây chổi, tay còn lại đẩy thùng rác, bác tiến đến từng lớp sau giờ học. Mỗi lớp học trở thành một chiến trường. Bác cúi xuống, nhặt từng mảnh giấy vụn và rác thải từ ngăn bàn, bỏ chúng vào thùng rác. Sau đó, bác cắm chổi và quét từng phòng liền kề. Mọi chúng tôi thấy rằng bụi bẩn đổ ra đâu, chổi bác đã làm sạch. Chúng tôi thậm chí thấy chúng loạn trốn như một đàn kiến mất tổ. Sàn nhà trở nên sáng bóng và sạch sẽ. Bác sau đó sắp xếp lại bàn ghế, làm cho các phòng học trở nên ngăn nắp. Khi thấy bảng đen bẩn, bác lao công ngay lập tức lau sạch nó, nhìn anh ta tự hào. Toàn bộ các phòng học đã được dọn dẹp kỹ lưỡng. Bác như một người anh hùng, đắm chìm vào cuộc chiến đấu mỗi khi bước vào một phòng học lộn xộn, và rồi khi ra khỏi nó, lại để lại một thế giới bình yên.

Không có công việc nào là nhỏ bé, và mọi đóng góp, dù lớn hay nhỏ, đều mang lại lợi ích cho con người và xã hội. Như công việc của bác lao công tận tâm tại trường tôi, mặc dù ít người biết đến, nhưng nó đã tạo nên không gian thoải mái và sạch sẽ cho chúng tôi.

Bài văn tả bác bảo vệ (hoặc cô chú lao công, cô thủ thư,…) của trường em - mẫu 4

Bao giờ bạn đã chú ý đến những người lao công chăm chỉ chưa? Họ không ngại bất kỳ khó khăn thời tiết nào để giữ cho môi trường xung quanh luôn xanh tươi, sạch sẽ và đẹp đẽ. Người lao công thường xuyên ghé qua và quét dọn khu vực ngõ nhà tôi, và một trong số họ có tên là Cô Thu.

Cô Thu, bước sang ngưỡng tuổi 40, đã tạo nên một hình ảnh rất ấn tượng. Cô có vóc dáng cân đối và làn da mịn màng với sắc tố da ngăm đen. Tóc của cô dài đến thắt lưng, màu đen nhánh, luôn được buộc gọn gàng phía sau gáy. Gương mặt trái xoan kết hợp với nụ cười luôn tươi tắn trên môi cô tạo nên sự thân thiện và gần gũi. Cô luôn mặc bộ đồ công nhân vệ sinh môi trường màu xanh lá cây, đội một chiếc nón lá truyền thống và chân thì mang đôi giày vải mềm. Để bảo vệ sức khỏe, cô đeo khẩu trang màu nâu để ngăn bụi bẩn từ môi trường làm việc xâm nhập vào phổi. Nhưng đặc biệt hơn, cô còn đeo đôi găng tay để bảo vệ đôi bàn tay của mình khỏi vết thương và xước xát.

Cô thường bắt đầu làm việc sớm vào buổi sáng và tiếp tục vào buổi tối. Nếu buổi sáng là lúc cô quét dọn đường phố, thì buổi chiều, cô lại gom góp rác thải vào một chiếc xe đẩy và đẩy nó đi đến nơi xử lý. Tiếng chổi quét vang vọng đều đều đã trở nên quen thuộc với mọi người vào buổi sáng, và khi mặt trời tỏ sáng, mọi người đều tự hào thấy con đường sạch sẽ, không còn những rác thải lơ lửng và lá cây rơi rụng. Đôi bàn tay của cô Thu, có những vết chai sạn đã nhanh nhẹn điều khiển chiếc chổi, sau đó là đưa rác vào chiếc xe đẩy. Mọi ngóc ngách đã trở nên tinh tươm sạch sẽ. Cô làm công việc này với sự đam mê và tận tâm tuyệt đối. Dù trời nắng hay trời mưa, cô Thu luôn làm việc một cách kiên định. Thậm chí trong những đêm có gió bão và mưa lớn, mọi người đã nghĩ rằng con đường sẽ bị chìm trong rác thải và lá cây, nhưng đến sáng hôm sau, họ đã bất ngờ khi thấy mọi thứ được Cô Thu dọn dẹp thật sạch sẽ.

Công việc của cô Thu, cùng với sự hy sinh không nói ra đã góp phần làm cho môi trường xung quanh trở nên tươi đẹp và trong lành hơn. Thật may mắn khi em có cơ hội chạy bộ buổi sáng cùng ông nội, và lúc đó, em thấy hình ảnh của Cô Thu đang làm việc trên đường phố. Điều đó đã khiến em nhận ra rằng mọi nghề nghiệp, bất kể lớn hay nhỏ, đều xứng đáng được trân trọng và quý trọng. Công việc của Cô Thu, dù thường diễn ra trong tĩnh lặng, lại mang ý nghĩa to lớn đối với cuộc sống của chúng ta.

Bài văn tả bác bảo vệ (hoặc cô chú lao công, cô thủ thư,…) của trường em - mẫu 5

Ngày nào cũng vậy, mỗi khi mặt trời ngả bóng là phố phường em lại rộn lên tiếng chuông với âm thanh cao vút, và đó là tiếng chuông reo gọi mọi người ra đổ rác của chị Trần Thị Hương, chị lao công chăm chỉ làm việc ở nơi em sinh sống.

Chị Hương khoảng gần 30 tuổi. Trong trang phục màu xanh cũ kỹ của chị là một thân hình dong dỏng cao với mái tóc dài chớm eo, chị thường hay đội trên đầu chiếc nón có cái quai được thiết kế từ một tấm khăn dài và rộng, chiếc nón đó đã khiến cho khuôn mặt chị chỉ còn hiện ra đôi mắt hiền từ màu nâu đen. Giày bata là thứ mà chị lựa chọn để bao bọc cho đôi chân của mình, nó giúp cho nắng, gió hay những vật sắc nhọn dưới lòng đường không chạm vào chân chị được. Chị Hương đi tới đâu là chiếc xe màu xanh giống như hình một chiếc hộp lớn và cây chổi dài đi theo chị. Đó chính là những công cụ giúp chị làm sạch phố phường và giải quyết rác thải cho mọi nhà.

Hàng ngày, từ sáng sớm em đã thấy chị có mặt ở cuối phố, lúc đấy chị đã quét được cả một đoạn phố dài. Em nghe mẹ bảo, chị phải tỉnh giấc từ khi gà còn chưa gáy để làm công việc cao cả này. Việc thức dậy sớm sẽ giúp chị hoàn thành việc của mình từ khi phố phường còn chưa đông đúc, điều đó tránh gây cản trở giao thông và thuận tiện hơn cho quá trình chị làm việc. Chị Hương rất chăm chỉ và luôn mang dáng vẻ của một người hết lòng vì nghề, chị mải miết quét từ góc này sang góc khác mà không một phút nghỉ ngơi. Khi đường phố đã sạch sẽ, chị mới ngừng lại đôi phút để uống ngụm nước. Em thích nhất là những giây phút này, bởi khi ấy em được nhìn thấy nụ cười hiền từ của chị, nó ánh lên một niềm vui sướng khi vừa hoàn thành một công việc đầy ý nghĩa. Làn da trắng ngần bất chấp sự tác động của gió sương, bụi bặm càng khiến chị trông thật xinh đẹp, trái ngược hẳn với những gì mọi người thường nghĩ về một người lao công quanh năm phải gắn liền với rác thải.

Chiều tà, chị lại cùng người bạn của mình là chiếc xe hình hộp màu xanh rong ruổi khắp đầu ngõ cuối phố để thu gom rác thải. Chị đi tới đâu là phố phường sạch sẽ tới đó. Từng bước chân chậm rãi, những bánh xe lăn đều đều, tiếng chuông lanh lảnh vang xa và một dáng người nho nhỏ, gầy gầy luôn khoác trên mình chiếc áo màu xanh sờn màu… tất cả đều trở nên hết sức thân thuộc đối với em nói riêng và những người dân sống ở khu phố nói chung.

Ngày ngày trôi đi, chị Hương vẫn miệt mài làm công việc cao cả đó như một người chiến binh đang cố gắng cống hiến sức mình để đem đến điều tốt đẹp cho nhân loại. Em luôn thầm cảm ơn chị cũng như tất cả những người công nhân vệ sinh dọn đường phố trên đất nước này, bởi nhờ có họ mà em và mọi người được sống trong một môi trường xanh – sạch – đẹp đúng nghĩa.

Xem thêm các bài viết Tập làm văn lớp 5 hay khác: