X

Soạn văn 12 Kết nối tri thức

10+ Giả định bạn là người được mời phát biểu trong lễ phát động một phong trào hay một hoạt động xã hội


Giả định bạn là người được mời phát biểu trong lễ phát động một phong trào hay một hoạt động xã hội nào đó. Hãy chuẩn bị bài phát biểu của mình trên cơ sở xác định rõ nội dung của lễ phát động hay nhất giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.

10+ Giả định bạn là người được mời phát biểu trong lễ phát động một phong trào hay một hoạt động xã hội

Giả định bạn là người được mời phát biểu trong lễ phát động một phong trào hay một hoạt động xã hội - mẫu 1

Kính thưa các thầy cô lãnh đạo, quý vị đại biểu cùng toàn thể các bạn học sinh thân mến!

Bánh xe thời gian cứ lặng lẽ quay đều và chẳng chờ đợi ai bao giờ. Vậy là thấm thoắt một mùa hè nữa lại đến với những tán phượng rực hồng nhuộm thắm con tim học trò. 1 tuần, 1 tháng, rồi 1 năm cũng đã trôi qua, nhớ ngày nào tiếng trống khai trường còn vang lên, mở đầu cho biết bao dự định, kế hoạch học tập của thầy và trò trường THPT, thì giờ đây buổi lễ bế giảng năm học....cũng đã đến, là thời điểm để chúng ta nhìn lại kết quả của một năm đầy cố gắng, là thời điểm để chúng ta nói lời tạm biệt trường lớp, thầy cô và bạn bè. Với các bạn lớp 12 thì đây là mùa hè đặc biệt - mùa chia ly để đi đến một chân trời mới. Mười hai năm sắp đi qua, tuổi thần tiên, đời học trò “nhất quỷ nhì ma” chút nữa thôi, sẽ chỉ còn là những hoài niệm nhạt nhòa của một miền kí ức xa thắm...

Các bạn học sinh thân mến!

Khi nhìn lại ba năm trước đây, chắc hẳn sẽ có nhiều bạn cũng như tôi, là một đứa học trò lớp 10, cũng bâng khuâng, lưu luyến đến lạ khi thấy những cánh phượng cháy đỏ nơi góc sân. Đôi khi lại ngỡ ngàng chẳng hiểu tại sao các anh chị lớp 12 khóc nức nở trong ngày bế giảng. Trong tôi đơn giản chỉ hiểu, sự chia tay là tạm biệt thầy cô, trường lớp, bạn bè trong 3 tháng hè để rồi sau đó quay trở lại và tiếp tục nỗ lực, phấn đấu. Song giờ đây, trong giây phút này, tôi đã hiểu cảm xúc ấy của các anh chị... Lớp 9 ra trường nghĩa là vẫn còn có thể quay về, thế nhưng 12 nghĩa là sẽ trưởng thành mãi mãi. Sẽ chẳng còn có thể là một đứa học trò vô tư, hồn nhiên. Sẽ chẳng bao giờ thấy lại đầy đủ những khuôn mặt thân quen. Sẽ chẳng bao giờ cả…

Thầy cô thân mến!

Đã ba năm chúng em học dưới mái trường này, 3 năm chúng em gắn bó với thầy cô, ba năm chúng em được trưởng thành dưới vòng tay yêu thương, dưới sự dìu dắt, nâng đỡ, sự dạy bảo tận tình của thầy cô. Tất cả chúng em, những đứa học trò của các thầy các cô đều cảm thấy mình thật sự may mắn và tự hào khi được sống và học tập dưới mái nhà chung này. Nơi đây chúng em đã được thầy cô trang bị cho một nền tảng kiến thức vững chắc bước vào đời. Có những bài học hay, nhẹ nhàng và sâu lắng, cũng có những kiến thức khô khan, cứng nhắc. Thế những chỉ ngày mai thôi, chúng con sẽ bay vào đời với hành trang là những bài học ngày xưa thầy dạy, là những lời chỉ bảo của cô. Thầy cô đã cống hiến cả cuộc đời mình cho chúng em, vẫn ngày đêm trăn trở với tương lai của những đứa học trò bé bỏng. Chúng em biết rằng, có thể đôi lúc chúng em thật bướng, thật lười khiến các thầy cô buồn lòng, nhưng em luôn biết rằng các thầy cô vẫn sẵn sàng tha thứ cho những lỗi lằm đó. Bới trong sâu thẳm sự nghiêm khắc ấy, chúng em vẫn cảm nhận được sự độ lượng, vị tha, bao dung của thầy, sự dịu dàng, ân cần của cô. Rồi thì những đêm thức trắng bên trang giáo án, những buổi chiều trong cơn mưa lạnh ngắt thầy cô đến trường cho kịp giờ lên lớp, chúng em nào hay biết. Chính vì những điều đó, chính lúc này, hơn bao giờ hết, chúng em yêu những trang giáo án, những hạt bụi phấn rơi rơi trên tóc thầy, bởi nó được chưng cất từ lòng yêu nghề, sự khát khao cống hiến, ý thức trách nhiệm sâu sắc của những trái tim luôn bồi hồi nhịp đập trước sự thành bại của chúng em. Xin cho chúng em một lần nữa được gọi tên các thầy, các cô bằng một sự trân trọng và biết ơn sâu sắc nhất để cho những âm thanh ấy vang vọng mãi trong tâm hồn chúng con trên những bước đường gian nan phía trước. Giờ đây sắp xa trường rồi, nhiều đứa trong chúng con đã ước gì thời gian quay trở lại, dù chỉ một lần thôi, để lại được lần nữa là học trò của thầy cô… lần nữa được yêu thương, được quan tâm và thậm chí là la rầy… ước gì thời gian hãy ngừng trôi… để có thể biến nơi đây thành mãi mãi… Biết rằng điều đó là không thể, chúng con chỉ biết cố gắng hết sức trong những kì thi quan trọng phía trước để những công sức của thầy cô không hoài, không phí, để đâu đó nơi cuối hành trình thầy cô vẫn có thể mỉm cười vì chúng con.

Xem thêm các bài Soạn văn 12 Kết nối tri thức hay nhất, ngắn gọn khác: